Ngày ngắn hơn rồi
mặt trời hồng rất sớm
mùa đông vừa đến
bạn còn giấu gì sau mắt nâu
ta chẳng phải đứa dở hơi đâu
đủ để biết nụ cười nào không là gượng gạo
một chiều mưa ướt áo
sao mình không cùng qua một ngõ chênh vênh
nhiều khi san sẻ chỉ là những lặng thinh
trên mắt mình ngàn câu không nói được
và trái tim sau vạn ngày xuôi ngược
một phút trở về và đẹp lung linh
ta ước gì khoảng cách là vô hình
để bên bạn ít ra trong những ngày mất mát
ta ước gì ngày chẳng bao giờ cũ nát
để thân ái ngày nào không lấm bụi thời gian
ta biết bây giờ mình chẳng thể lang thang
và đi lạc vào tim nhau như những ngày rất cũ
mùa đông nào mà chẳng lạnh
sao bạn không quàng thêm một chiếc khăn len
đêm vừa buông phố xá đã lên đèn
trong mắt bạn có điều gì mà còn không bày tỏ
ta sẽ nói một lời nghe rất nhỏ
dẫu xa nghìn trùng mình vẫn thấy nhau
lớp học ngày xưa vẫn mở cửa trước sau
những chiều mưa mình vẫn thường ghé lại
đặt một nụ cười lên ngày nao xa ngái
và đôi lời khe khẽ trong tim.
Huế, 13.11.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét