4 thg 3, 2013

CHUYỆN CHIỀU MƯA


Những ngày không bận lắm nhưng đủ để ko có thời gian cho riêng mình. Hôm nay lục lại trí nhớ, và lôi ra trong ngăn kéo của cặp sách 2 lá sim tím hái kỷ niệm trong dịp đi thăm nghĩa trang ở QUảng Trị những ngày giáp tết Qúy Tỵ. Cũng khá lâu rồi, lật ra xem thì lá đã khô, và chuyển màu rồi...Vì là kiếp lá mong manh, hay bởi mong manh trong chính mình mà tự nhiên nghĩ một ngày ta sẽ đánh mất nó hoặc vì thời gian bào mòn mà làm chúng úa tàn, hư hao rồi đánh mất hình hài, tứ phương phiêu bạt...Chỉ còn một vùng nhớ không tròn vẹn, bảng lảng, bầy nhầy dẫu có cố lưu giữ đến rõ nét từng chi tiết về một chuyến đi nào đó, một kỷ niệm nào đó trong đời. 


Những ngày giáp tết, có lẽ là những ngày viếng thăm nghĩa địa nhiều nhất, mùi nhang quyện vào tóc nhiều nhất, và cảm xúc ồ ạt nhất trong năm...Hai chiếc lá sim này cũng mang về từ những xúc cảm miên triền về những thiêng liêng đó và cả những ân tình mà thế hệ trước đã để lại trong trái tim con cháu cùng niềm tự hào và cảm xúc khó diễn giải thành lời và khó gọi được thành tên. Cũng chính những cảm xúc đó khiến mình băn khoăn mãi rồi lủng củng mà viết thành CHIỀU NGHĨA ĐỊA vào 26 tết, và bây giờ tự nhiên nhớ những câu chữ ấy miên man....


Huế đang mưa dầm dề, người Huế cũng vì thế mà ai cũng thấy man mác hay chăng? Và có liệu có ai đó thắp nén nhanh lên ông bà để bày tỏ lòng thành kính và sẻ chia...


Chiều mưa, giọng ca Mỹ Lệ réo rắt, giục trong lòng những thương yêu dành cho đất mẹ và những con người từ nơi đó sinh ra...

Huế, 4.3.2013
--HOÀI HẠ THẢO--



5 nhận xét:

  1. năm tháng cứ trôi nắng mưa lễ tết
    nỗi đau nhói vào tim
    rưng rức những cái tên
    trống trên hàng bia mộ

    bao người mẹ đêm nằm không yên chỗ
    đi tìm trong giấc mơ
    vịn vào nỗi nhớ
    khắc khoải phương nào
    bia mộ không tên ...

    A Lưới tháng 12 /2012

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những câu thơ réo rắt đầy khắc khoải
      Làm rộn trong lòng một nỗi đau xót
      Không gọi được thành tên...
      Huế vẫn dai dẳng mưa, giọt miên man chảy mãi
      Cảm ơn người,
      Lữ khách ghé lại một chiều mưa
      Mời vào nhà uống chén trà quê, không thơm thị thành phố xá,
      Ngọt trong dân dã
      vị chân thành...
      Chuyện bia mộ không tên
      Đã ghi trên nỗi nhớ niềm thương trong trái tim đồng bào ta
      Dân Việt Nam máu đỏ da vàng...
      Mỗi lần nhắc lại,
      Vẫn ứa trào đau.

      Xóa
  2. Nhà thơ Tố Hữu viết rồi :

    Nỗi niềm chi rứa Huế ơi
    Mà mưa xối xả trắng tời Thừa Thiên !

    Thế nhưng sao mỗi lần nghe Huế mưa, lòng vẫn thấy nao nao những tình cảm là lạ, M-T-S à !

    Trả lờiXóa