Thôi những ồn ào đam mê lang bạt
Tôi về nghe lũy tre kể chuyện tháng năm
qua
Một nỗi nhớ xưa xa
Dịu dàng và khắc khoải
Tre ơi tre,
Điều gì còn ở lại
Khi bóng người xưa thời gian phủ nhạt
nhòa
Thôi cứ hát ru bình yên như đã cũ
Tôi nhớ,
Nỗi nhớ không còn màu buồn như ngày nỗi
đau còn rất mới
Nỗi nhớ bây chừ êm ái
Ông tôi,
Tháng ba về con
Nục bụng trứng đầy căng
Còm cõi lưng người miệt mài trưa nắng
Cá xanh khoang tim xanh hi vọng
Sóng dập dềnh du tình vợi yêu thương
Bạn tôi về,
Tôi đưa thăm sông
Bằng chiếc xuồng ông đan ngày đó
Bằng trái tim thơ tôi khắc mãi ân tình
Thèm một bữa cơm,
Chén muối mè vơi mãi
Người còn ở lại
Uống nước chè thơm
Tôi lại về vục lại dòng sông
Nơi ông đi qua 85 mùa bão nổi
Nơi tôi lớn lên ơi à tuổi nhỏ
Bận bịu lòng mình trong ký ức yêu
thương..
Huế, 24.3.2012
Hình như là chị đã nhận được một món quà từ vô hình nào đó - chính là từ khi chị bắt gặp bé trên thế giới ảo này. Để rồi được đọc từng câu chữ như uống vào lòng tựng ngụm nước cảm xúc, ý vị, tình người và rất thơ (không sến đâu nhé)!
Trả lờiXóaChân thành cảm ơn!
XóaChị em khen nhau mới dễ thương làm sao ! Chú bảo M-T-S bảo tàng chiếc ghe nan của Ông; thực hiện tới đâu rồi hè !
XóaVẫn đang trong quá trình sử dụng.
XóaCô nhớ ngoại cô quá ! Những kỷ niềm về ùa về theo từng con chữ của con !
Trả lờiXóaNgoại cô đã đi xa lâu lắm rồi ,những chiếc lồng đen tre ,cái rỗ nho nhỏ để chơi đồ hàng kg còn nữa ,nhưng ty của cô dành cho ngoại sẽ đi cùng cô cho hết cuộc đời nầy .
Bình yên cô nhé! Những tình cảm đó, những thiêng liêng đó sẽ ko bao giờ phai nhạt.
Xóa
Trả lờiXóaNơi cho ta lớn lên .. Nơi gọi ta về ,,,
(lâu ko gặp rồi nè ,,,chào Hạ thảo nhá )
Không có cái bắt đầu
Sự hiện diện ngàn năm cùng thời gian bền bỉ
Những thăng trầm nhân thế
Của sắc màu quanh ta
Của gốc đa làng
Xanh những giấc mơ đầu tiên
Sau bãi ngô là dòng sông
Ao làng những đóa sen hồng phớt trắng
Tiếng chuông chùa mềm uốn những ngọn tre
Thả vào đêm tiếng dế mèn gọi bạn
Ta chụm tay vun từng mùa
Một giấc mơ trưa cùng gió nồm gió bấc
Bồng bềnh vần thơ lời ru của mẹ
Dòng sông mùa đỏ mùa trong
Phố lẫn với làng
Cháy bùng lên nỗi nhớ
Giot mồ hôi cha thả giữa nắng trời
Bà nhai trầu cười đến đỏ môi ...
Chà, có khách quý ghé thăm thật là vui...
XóaLâu không gặp, chuyến đi của NT thế nào rồi, chia sẻ một chút làm quà nhỉ> Và có hái Dã Quỳ nơi ấy không?
hehe...
Cảm ơn HT ! tháng ba về nhớ dã quỳ . Tìm mãi rồi cũng gặp trong một lần đến đức trọng ..Lần này NT đi đươc nhiều từ Đà lạt sang Đăk nông lên Buôn ma thuột , Bản đôn v v .. sáng nay về là tìm thăm bạn bè và chia sẻ . HT có nhiều chuyên vui không ?
Trả lờiXóaNT gặp may nên có một bài thơ đăng trên báo Lâm Đồng ngày 23/3 ( bài Thoáng mưa đà lạt . HT có thể đọc trên báo điên tử lâm đồng )
THÁNG BA VỀ NHỚ DÃ QUỲ
Đêm sương rơi giọt lặng thầm
Ngày đi ta hẹn sớm xuân tìm về
Lưng đèo đổ nắng vàng hoe
Đường thông biền biệt chợt về ngày xa
Cao nguyên ngút ngát tháng ba
Thương em biền biệt bóng hoa vợi vời
Dã Qùy ơi Dã Qùy ơi
Nhớ em nhuộm nắng tháng mười cao nguyên
Hoàng hôn đổ nắng chiều nghiêng
Dã Qùy thắp lửa ...một đêm tự tình
Lại một bài thơ về Dã Qùy thật đáng yêu.
XóaHôm nay HHT khá là mệt. nên mắc nợ NT mấy cái cm nhá. hí hí
Ngày vui nhé!