ảnh: internet
Từng phút giây trôi trên bàn tay chầm chậm
Ngột một buồng tim
Thế gian bao la sao chẳng có ai đi cùng ta cho hết buổi chiều
Hay tại mình chạy trốn
Ngồi nhớ tháng mười gió lạnh
Và những chiếc khăn quàng ấm áp
Tháng năm bơ vơ
Co mình quằn quại
Tập online sau nhiều ngày thinh lặng
Những avatar sáng đèn
Nằm lặng im lạnh lẽo
Hình như ai cũng cô đơn và buồn hơn thế
Lần giở vùng ký ức
Của thế giới ảo nhưng tình cảm thì không ảo
Chênh chao hoài niệm
Mênh mang gầy vai
Ta đã đi qua những ngày dài
Nấc nghèn nghẹn rồi vỡ òa-nước mắt rơi ướt gối
Giữa tiếng kèn Saxophone giục vội
Vững lên nào, tim ơi
Không còn thèm bình yên
Từ những trái tim xô vào nhau, những bàn tay đi tìm nhau
Không còn thèm bình yên
Từ ánh nhìn yêu thương sau chuyến xe dài dằng dặc
Ta đã đi xa
Lầm lụi rơi về một khoảng trời
Mang tên chới với
Tình ơi.
Hô hấp nhân tạo!!!
Trả lờiXóaoạp...
XóaVững lên nào, tim ơi !
Trả lờiXóahò dzô ta...
Xóa...hò...!
XóaKhà khà...Đang ho lụ khụ mà còn...ho dzô nữa chứ !
Đừng hờn giận tháng năm!
Trả lờiXóabằng những cơn ho dài...không dứt
Ai đi xa
sao làm tội trái tim mình
Tim ...đã biết gọi...tình ơi!!!
XóaChưa bao giờ như lúc này thèm một phút thảnh thơi
Hồn khỏi đi rong sau mùa giông bão
tự làm mưa gió
lăn về đơn côi
ôi những ngày đã trôi
bằng cách chi níu lại
thôi! nụ cười hiện tại
đừng phí hoài hôm qua...
Kkhông liên quan gì về một chuyến đi xa
tim nổi gió sau nhiều ngày bình yên quá
con người ta đôi khi cứ thật lạ
tự lạc trong mình vị kỷ trong ta...