15 thg 5, 2013

Nhớ Huế




Tháng năm đã trôi quá nữa, là quá nữa tháng năm em ngồi nhớ Huế trong tiếng saxophone Mạnh Tuấn cồn cào...Càng nhớ lại càng yêu Huế nhiều hơn, tình yêu mỗi ngày cứ lớn dần lên, âm trầm nhưng mảnh liệt và sâu sắc lạ kỳ.
Huế là thế, êm đềm và hiền hòa như dòng Hương tự bao giờ đã ở sâu trong hồn bao kẻ  mang tên người. Huế là thế, âm thầm ngự trị trong trái tim một tình yêu vĩnh cữu. Tình yêu đó, nồng nàn và cháy bỏng hơn bất cứ điều gì...

Về thăm Huế đi em, về thăm những con đường trong lòng phố đã rợp sắc Phượng đỏ mùa hè, cháy lòng bao cô cậu học trò xứ Huế, những con đường vẫn là kẻ chờ đợi thủy chung với lòng bao dung rộng lớn. Nếu một ngày, con tim đã u tịch nặng nề, xin hãy về Huế để lê bước trên những con đường đó, mà nghe tiếng thở của đất, của cây, tiếng lòng của đất mẹ thương con muôn thuở.

Về thăm Huế đi em, để xì xụp một tô bánh canh cá lóc Bà Triệu, nước chan ngọt dịu dàng và mặn mà như tâm tình người bản xứ. Để hấp tô nước hến ngọt thanh, và tô cơm hến nguội cay xè...Sau quãng đường dài chòng chành trên xe, hãy nhắm mắt và tận hưởng mùi vị của thức ăn thân thuộc loang mênh mang trong hồn và ngấm vào con tim. Chẳng gì gần gũi và tuyệt vời hơn thế nữa.

Về thăm Huế đi em, để nhặt thơ rơi trên Tràng Tiền mỗi độ tà chiều áo bay trắng phố, để  nói với sông Hương lời yêu không bao giờ nhàu cũ, để hát Huế Thương khắc khoải và nồng nàn, để nước mắt rơi trong gió vì Huế trong lòng và bây chừ ta trong Huế thân yêu, để gặp gỡ rồi thương vô chừng bao ánh mắt, mắt mệ, mắt dì, mắt chú, mắt anh...dẫu không quen mà lại gần như ngỡ chạm.

Về thăm Huế rồi, mắt em có trong hơn và lòng như dịu lại, tạm quên những ngày mệt mỏi của kiếp lữ hành, quên tiếng thét gào của cô đơn mỗi đêm xa xứ. Tiếng mạ thì thân thương và tiếng Huế thì ngọt ngào, còn tiếng em thì răng? Bây chừ trong lòng Huế, nói nghe em...

Nỗi nhớ về Huế cứ cồn cào trong dạ, âm ỉ theo tiếng gọi của tháng năm, Huế bây chừ có biết chăng? Hàng vạn trái tim trót đem lòng yêu Huế...Thôi, cứ tin là thế. Vào một chiều mưa tiếng thương rơi khắp phố, sắc Huế đời thường và nơi đó có em qua...


2 nhận xét:

  1. Đường nào chân em qua
    Bước đi nào chầm chậm
    Gió mơn man vai mềm
    Tóc bềnh bồng như mây
    Hương thời gian vơi, đầy
    Anh suốt đời theo mãi
    Để cuộc đời hoài mong !


    (Lời của chàng chứ hổng phải của chú nghen !)

    Trả lờiXóa
  2. Bé ơi!!! Lôi chị ra khỏi cái đống công việc để được trải lòng như thế này đi!!!

    Trả lờiXóa