Phố mưa
Có cơn mưa nào không làm ta nhớ
Để hỏi lòng rằng mình có bình yên
Những buổi chiều triền miên
Thèm hòa trong mưa -hát trong mưa -khóc trong mưa
Và điên hơn chút nữa...
Vẫn hoài đấu tranh giữa hư hỏng và ngoan hiền
Một giây chênh vênh đạp đổ
Ranh giới mỏng manh
Một ngày tim chẳng ngoan lành
Khi nào thôi ngốc nghếch hả em
Cháy hết mình rồi tàn như ngọn đuốc
Ngày mai chẳng ai biết trước
Sao bỗng quá mịt mờ
Đói khát sẽ chẳng thể viết thơ
Để thông cảm với nhà văn Hộ
Và thương Từ
Níu ngày về
Níu bằng im lặng
Được gì đâu
Ngoài những sỏi đá lạnh lùng.
PS: Lời thơ tự nhiên đứt mạch, chạy lung tung...mất dấu.
PS: Lời thơ tự nhiên đứt mạch, chạy lung tung...mất dấu.
Đà nẵng, 10.09.2013
Đã lâu rồi không về thăm huế
Trả lờiXóaBước chân quen đường phố mưa chiều
Thiên mụ chuông ngân gọi nhớ
Có thể naofqueen đươc ... huế ơi .
Có thể nào quên được Huế ơi
XóaTrong Thu có tiếng mẹ ru hời
Nửa đêm co lạnh quàng thêm áo
Quạnh nhớ như in tháng năm nào
Ngày 10 tháng 9, ngày của ta ; MTS viết bài thơ chênh vênh đến vậy!
Trả lờiXóaMong yên bình ngày ngày, tháng tháng, rồi như người ta nói " việc gì đến sẽ đến " , MT S ơi!
Khà khà...
Mắt ướt thế sao bình yên được
Trả lờiXóaCơn mưa thèm...nên tóc mấy khi khô
Ngoan hiền ư !!!thôi hãy cứ dại khờ
Níu tĩnh lặng để tìm nhau như sỏi đá.