Thôi người
nhé mình trở thành người dưng
Giờ tan ca
chẳng còn ai ngóng đợi
Và cũng hết
bữa cơm chiều nóng hổi
Ta lại về với
góc nhỏ buồn thiu
Đêm rất dài
phố xá hóa quạnh hiu
Mật ngọt đắng
cay tự mình sao xóa nổi
Lỗi lầm gì
đâu mà con tim xưng tội
Môi chạm một
lần là biết đợi một bờ môi
Thề thốt
chân thành vậy mà quên hết rồi
Thương hết
lòng nào bằng đau một cuộc
Một sớm ngồi
nhìn bàn tay gân guốc
Thành người
dưng vì một phút đau lòng
Chiều nay
ngồi thiếu thốn trên bờ môi cong
Có một người
phát điên vì cơn khát
Người đến
chứ cho thêm một lần tan nát
Người dưng
ơi tình lênh láng mất rồi.
Và ..."hắn" gọi người dưng trong nỗi nhớ!
Trả lờiXóaTội tình chi hoài phí tuổi xuân thì...