17 thg 1, 2013

KHÔNG PHẢI LỖI CỦA MÙA ĐÔNG



Không phải lỗi của mùa đông
Trái tim đóng băng
Mang lạnh giá ùa về toa tình trong chuyến tàu đời người chật chội
Có kẻ lầm lũi chui vào góc tối
Kiếm tìm những hoài niệm đã trôi vào quá vãng xa xôi
Rơi,
Tin nhắn vỡ toang vì chứa quá nhiều trông đợi
Mặt trời vỡ toang vì mưa rét lên ngôi tự mình làm chúa tể
Hời hợt giấc mơ
Nhạt nhòa…
Không giận hờn không bội phản không tính toan
Chỉ là đã quá hạn kỳ một tình yêu của hai trái tim đa mang
Xa,
Cứ thế lặng im
Không nói với nhau một lời phản bội
Không nói với nhau một lời gian dối
Hai kẻ có duyên mà còn lưng chừng  nợ
Chầm chậm khuất xa
Ngày nồng ươm một nỗi thiết tha
Đêm cạn lòng gọi tên  tuyệt vọng
Không phải lỗi của mùa đông
Khi mỗi mặt người vịn vằn mỏi mệt
Chênh chao hoài niệm
Chia lìa… 

Huế, 17.01.2013
--Hoài Hạ Thảo--

19 nhận xét:

  1. Hai kẻ có duyên mà còn lưng chừng nợ
    Chầm chậm khuất xa
    Ngày nồng ươm một nỗi thiết tha
    Đêm cạn lòng gọi tên tuyệt vọng{ Hoài Hạ Thảo }

    Sao mà hay quá vậy hả bạn ?
    Rất vui được làm quen với một cô gái đơn sơ mộc mạc có những vân thơ quá sâu lắng và thâm trầm như con gái Huế .

    Trả lờiXóa
  2. Chào cô TRANG NGUYỄN,
    Rất vui khi được giao lưu với cô,
    Chỉ là những vẫn thơ vụng về và luống cuống, vậy mà được cô khen, kiểu gì hôm nay con cũng sẽ rất vui(như hôm nay nắng Huế vẫn lên sau nhiều ngày mưa lạnh). hehe
    Ngày yên an nhé cô!

    Trả lờiXóa
  3. "...không phản bội, không gian dối,cứ thế lặng im...xa!"
    vậy thì đâu phải lỗi của mùa đông!!!

    Trả lờiXóa
  4. Dạ, không phải lỗi của mùa đông...
    Rất vui được chú ghé thăm,
    Đêm an lành chú hi!!!

    Trả lờiXóa
  5. Suy ngẫm



    Cuộc sống chảy trôi ,con người cũng cuốn theo dòng đời cũng chảy trôi theo thời gian của tạo hoá .Ngày mai có gì khác ngày hôm nay không ? đó là điều ước nguyện để mà lựa chọn !! Đã lựa chọn thì phải biết cái được cái mất .Hỡi ơi !! Cuộc sống cứ hoài trôi theo dòng chảy nghiệt ngã ,cái đươc cái mất cứ chồng chất lên nhau .Cái quy luật bù trừ hiện hữu vô cảm . Cho rồi lại lấy , lấy rồi lại cho . Mộtđời cứ chạy theo cái bóng khát vọng của mình mà quên đi cái thân tạm gửi trên cõi đời này .
    Không ai có tất cả , nhưng không ai là không có gì cả . Người thông minh là người không có gì cả . Phật học nói “sắc sắc , không không” sắc là có , không là không .Thực ra đó chỉ là một quan niệm tương đối có mà không , không mà có . Cũng như ngày tháng nổi trôi theo chiếc đồng hồ . Hiện tại sau một tích tắc đã thành quá khứ . Qúa khứ có thể không để lại gì , nhưng cũng có khi để lại dấu ấn thật đậm đà trong ký ức . Nhiều khi ta ước ao có được một từ “nếu” thì có thể thay đổi được rất nhiều , nhiều hơn cả một cuôc đời . Bởi cái ước ao ấykhông và sẽ không bao giờ trở lại , không bao giờ có thể lặp lại . Mỗi khi chong mắt nhìn vào đêm , trong cái u tịch thường có . Ta nhoà vào trong mơ , khum tay vun từng kỷ niệm , mòn đếm thời gian , mòn đếm nỗi chơi vơi theo kiếp phận con người . Tuổi tác trôi theo thời gian ,trôi theo cái vòng quay bất tận của tạo hoá , đưa con người ta đến dấu chấm cuói cùng của một kiếp phận . Khát vọng như tảng băng dưới ánh mặt trời . Tự tan chảy , tự trôi rửa , gột đi bào mòn những ham muốn , tan vào bao la khi ta bất chợt cảm nhận của mặt trời hơi ấm nóng . Những khát vọng như làn hơi vô hình giữa cuôc sống nhọc nhằn và nhức nhối…
    Lặng lẽ lần từng vết khắc thời gian ngược về quá khứ , tìm lại mỗi hành trình , mỗi cuộc thăng trầm buồn vui được mất , có phải cuộc sống là sự lựa chọn đớn đau?? Cho đến khi ta ngộ ra một điều rằng : cái có chỉ là ảo ảnh . cái không mới là cái mình thực có . Cũng như trong cuộc đời có vô vàn câu hỏi , những câu hỏi không một tiếng vọng …
    Rồi có một ngày , những ngày không còn bình yên nữa . Có nụ cười thật ấm , giọng nói thật trong . Ngọn lửa tưởng đã tắt từ lâu chợt cháy lên , những hàng khuy tựa đốm hoa cúc bạc nhỏ xíu run rẩy .. Khi nghĩ rằng đời này đã tắt rụi ước mơ . Trang giấy trắng trải dài những khát khao vô vọng , thấy chênh vênh hai chữ mái nhà . Ngày âm thầm trong tối , tối độc thoại với đêm … Một ngày ! người đàn bà mang hơi thở tình yêu hiên thân như ngọn lửa trong vòng tay , trong khao khát câm nín . Đôi mắt chắt ra trong vắt , lồng ngực căng với hơi thở tràn đầy .. Có một ngày , cảm xúc hoá thành nỗi nhớ , những phút oằn mình kìm nén khát khao . Biết rằng cuộc đời tồn tại bên một cuộc đời khác , mong sớm đến bình minh để biết hồn mình gửi về đâu .. Bao nhiêu câu hỏi bấy nhiêu nỗi buồn . Hỡi ngươi ơi ! Người ta đem số phận , định mệnh để trang trải nỗi đau…Cũng bắt đầu từ ngày ấy,,Những ngày rất lạnh bỗng trở nên ấm áp , mà như thấy lại mặt trời , một mặt trời kín đáo , duyên dáng , tươi tắn… Cho ta một lần được nở nụ cười khát vọng dù là hiếm hoi ,
    Thêm một lần ta tự hỏi : Co phải cái ta đang có mà không !Cái ta ngỡ không mà có ! Có phải cái có là hư không cái không mới thực là của ta ??


    Ngọc Tuấn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, tự nhiên ta muốn biết cái kẻ khiến buổi chiều đầy gió ở Huế thôi ủ dột, đòng đưa mây cuốn một mùa lạnh xa....
      Ném chênh vênh bên bờ được mất,
      Mệt nhoài lăn về phía hư vô
      Có những chân thành nói bằng im lặng,
      Giản dị đơn sơ một tấm lòng.
      Biết nói gì hơn, lời thừa cũng vụng, thôi dại khờ cảm tạ đã sẻ chia...

      Xóa

  6. Nghĩ mình ngơ ngẩn vậy thôi
    Giữa sống chết một cái tôi yếu hèn

    Một đời mỏi mệt trách hờn
    Gập ghềnh nắng đốt mưa tuôn dãi dầu

    Cái hồn khát vọng chìm đâu
    Những ham muốn những sắc mầu nhân gian

    Người đem vùi dập hoang tàn
    giữa cơn khát rót cho ngàn ngụm cay

    Chát đắng cứ nuốt làm say
    Nghẹn tràn trong mắt buốt đầy trong tim

    Tên mình lúc nhớ khi quên
    Lỡ quen miệng hỏi tên em làm gì

    Mưa buồn ướt cỏ lâm li
    Đất tròn nhưng đã chắc gì có nhau

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Trách người trách vạn lần đau
      Cớ chi gặp gỡ kết duyên ưu phiền
      Trách người trách vạn lần say
      Nướng trời khát vọng vào vòng chênh vênh
      Đếm mơ khua vạn trời tình
      Lúc say lúc tỉnh gật gà nhớ quên
      Buồn đi một kiếp lãng du
      Lỡ lao vào chốn ái tình nhân gian
      Vục tay đụng kiếp lang thang
      Nhâm nhi ngày tháng rớt dần qua tay
      Ai, ai ở nơi này
      Hát trong tiếng vọng cho lòng buồn thêm
      Huế về lướt thướt cỏ mềm
      Nào ta cùng cụng chén lòng điểm tô
      Trời Xuân chẳng phải là Xuân
      Dùng dằng thôi gởi nắng vàng quà trao
      Đất này đất bạc đất vàng
      Gặp nhau là đã duyên lành trời trao.

      Hỏi người ngụ ở chốn nào?
      Xin đa tạ đã mấy lần qua thăm
      Trời ơi quý nghĩa quý tình
      Làm răng cho đặng cảm lòng khách xa
      Kẻ nhỏ chẳng dám mơ xa
      Có khách quý đến là lòng kính vui!

      Xóa

  7. Người xa nhưng lòng không xa . NT với Huế nhiều ân huệ lắm chẳng bao giờ trả được . Những ân tình từ Phú lôc ,Phú vang tới Hương trà Hương thủy ..Cảm ơn cô gái Huế cho kẻ không may mắn này thấy ngày mai mặt trời vẫn mọc..


    Tôi chỉ còn nửa câu thơ
    Để tôi ghép những giấc mơ với người
    Để gom lấy nửa nụ cười
    Để gạn lấy một góc trời trong xanh
    Để tìm một khắc an lành
    Để tôi níu lại mong manh cuộc đời
    Để gần lại chút xa xôi
    Để cho ai chớ bẻ đôi trăng tròn

    Không còn… những giấc mơ buồn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin chào lữ khách đường xa
      Đã vô thì uống dăm ba chén trà
      Trà Huế đôi chút mặn mà
      Góp thêm đôi chuyện đậm đà quá thay

      Này ai,
      Phố có đong đầy
      Nửa câu thơ níu nửa nụ cười ngày chan
      Một nửa dẫu có chưa tròn
      Cũng là còn có nửa trời khát khao
      Cũng còn mê đắm trời sao
      Trái tim còn có yêu đời cỏ cây
      Người với người lỡ nhịp ngày
      Thì đành ôm kỷ niệm về giữ lưu
      Để nhớ trăm vạn ngày đau
      Để nhớ trăm vạn ngày từng dấu yêu

      Góc nhà bình dị này đây,
      Luôn luôn chào đón bằng thân ái người
      Góp thêm một ít nụ cười
      Góp thêm một ít chan hòa tình thân
      Góp thêm một ít phong trần
      Khách xa để lại tâm tình chiều mê

      Xóa

  8. Khi nỗi buồn không san sẻ cùng ai
    Tiếng đâp trái tim cũng thành trống vắng
    Năm tháng sẽ trôi mùa sẽ trôi
    Như ngấn nước tan vào trong nước

    Có phải nỗi buồn qua theo thời gian
    Bữa cơm nghẹn nuốt cùng buồn khổ
    Những điều chưa từng hiểu nổi
    Theo hằng đêm về phía chân trời

    Có phải nỗi buồn đồng hành nỗi cô đơn
    Và cỏ cây cũng lạc loài vô vị
    Dòng chảy vô hình con sông quen hóa lạ
    Mà như đâu đây ta mới gặp một lần

    Tôi đâu biết ngả nào ai chờ ai đợi
    Có một ngày mưa rồi sẽ thôi rơi
    Con dã tràng quyện tình yêu vào cát
    Giữa bển tình tôi lạc bước chân tôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Người về ngồi kết buồn thơ
      Làm cho ai oán cuộc tình đa mang
      Quẩn quanh tôi hỏi chính tôi
      Thời gian liệu có phai tàn buồn đau

      Hỏi chăng mấy bận u sầu
      Tim người hóa đá sông sầu lá bay
      Lạc về một thế giới say
      Cười ngơ cười ngẩn mắt môi điên tình

      Tôi- kẻ trẻ thơ ngây
      Làm răng hiểu hết nỗi buồn người xa
      Có chăng thì cũng chỉ là
      Một trái tim muốn nghe người sẻ chia

      Nào- rót cho đầy
      Chén buồn chén nhớ những ngày buồn tênh
      Uống cạn hết những mung lung
      Nướt không gian nuốt cả lặng im tim người.

      Về đi nghe mát nụ cười
      Thênh thang vạt nắng ơi đời ngọt trong
      Tôi tàn nhé-Vạt buồn đau
      Bước ngang xứ Huế ngập ngừng trời thơ.

      Xóa


  9. Cho dù cũng chỉ mình ta
    Thì sông vẫn có phù sa đổ đồng

    Cho xin đừng nổi bão giông
    Lối về còn kẻ qua sông luỵ đò

    Xin người một cõi mộng mơ
    Biết đâu tìm được câu thơ của mình

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì hì...
      Nắng buổi chiều khét quá, không nặn nổi ra chữ rồi!(Trước mặt Phá Tam Giang cũng im lìm, xa chút nữa nghĩa địa lặng yên tự ru mình qua buổi chiều nhẹ gió, và xa chút nữa những mái nhà bình yên, những hàng Phi Lao nghiêng mình tắm nắng, xa xa xa nữa không biết có phải là chân trời không, hí hí)

      Chúc ngày vui nhé người chưa biết tên!




      Xóa


  10. ca fe một mình phương bắc trời thiếu nắng ! may mắn cùng đc ngắm tam giang .. ca fe như hiểu lòng ai cùng chia lời tâm sự ..


    Cà fe
    Sao người thêm muối
    Đắng môi
    Mặn phía trời xa
    Cà fe ! sao người thêm đá
    Lạnh từ đáy cốc lạnh ra
    Cà fê !
    Cớ sao xa lạ
    Đếm thời gian mỗi giọt rơi
    Giọt buồn rơi hoang đáy cốc
    Giọt quên giọt nhớ xa xôi
    Chiều như cà fê bối rối
    Giọt đầy khóc với giọt vơi
    Cà fê !
    Một mình ngóng đợi
    Cô đơn cả tiếng ai cười
    Cà fê hay đời mưa nắng
    Giọt buồn lặng lẽ mình tôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Buổi tối thấy nóng đi dạo một vòng
      Gặp người kể chuyện cafe một mình
      Tự nhiên thấy nhớ những lặng thinh
      Mấy mùa con gái cafe Trịnh buồn

      Mai hẹn bạn cũ chuyện trò
      Chuyện con cá biết bay chuyện con cua biết bò
      Chuyện hôm nay gặp một người phương xa
      Chà,

      Mai cafe ở Huế,
      Chắc sẽ ngẫm nhiều thêm
      Mấy lời người san sẻ
      Cho thấm một nẻo hồn.

      P.S: Đêm ở đây hiền lắm
      Trà nhà cũng thơm hương.

      Xóa

  11. Bon chen trên phố tháng ngày
    Về quê hồn thả muốt bay cánh cò
    Ruổi rong trên phố mịt mờ
    Chợt đêm tĩnh lặng ngẩn ngơ tiếng gà
    Thị thành nhà xếp chồng nhà
    Về quê có cả chiều tà hương quê
    Bôn ba ta hẹn tìm về
    Lũy tre vườn chuối lời thề dưới trăng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người làm ta nhớ năm nào
      Bỏ quê lên phố mặc vào áo ai
      Ngẩn ngơ tháng rộng năm dài
      Dư thừa nỗi nhớ nghiêng lòng nhiều đêm
      Quê nhà hai tiếng ngọt mềm
      Ru tim ấm giữa trọ đời chông chênh.

      Xóa


  12. Bao năm phố chợ làm dâu
    Vẫn duyên dáng bóng áo nâu năm nào
    Vẫn dịu dàng giữa ồn ào
    Vẫn tươi tắn vẫn ngọt ngào lời quê
    Duổi dong lối chợ bộn bề
    giữa muôn sắc phố vẫn nề áo nâu

    Trả lờiXóa