6 thg 2, 2013

NGHĨA ĐỊA CHIỀU


Năm tháng cũng dìu nhau về đi hết một đoạn đường
Ta im lặng trở về thăm nghĩa địa
Phi Lao chẳng quản nắng mưa
Miên mải  ru-khúc bình yên lên mộ ông ta bà ta và trăm ngàn người khác

Mặc cho phố phường thay áo mới
Nghĩa địa chiều chẳng cởi bỏ chiếc xiêm y may bằng lặng lẽ
Ta lột bỏ lòng mình 
Ở lại với người chuyện trò trong câm lặng

Nhớ ông chòm râu đã bạc
Da đồi mồi và đôi mắt 
Dẫu bà-ta còn chưa biết mặt
Vẫn nghe cuồn cuộn nỗi nhớ tự cội nguồn ruột thịt-xốn xang

Lại một cái tết vụng về 
Mà ba mẹ những người còn chưa đủ tuổi để làm tròn mâm cỗ và lễ nghi ngày tết
Lại những bâng khuâng ký ức bên thềm xuân rộn rã
Vương nhớ người nằm im từ phía nghĩa địa xa xôi

Nước mắt tràn rồi
Nước mắt lăn bẽ bàng trôi theo ngày tháng cũ
Quên hết được mất thắng thua trắng đen thực giả
Gục đầu ngoan trên nấm mộ bao dung

Người ở đó có gần quá hay không?
Sao đưa tay mà không hề chạm được
Mong manh quá một kiếp người xuôi ngược 
Nghĩa địa chiều lòng cứ mãi hanh hao...




Huế, 26 tháng chạp
--Hoài Hạ Thảo--

13 nhận xét:

  1. Nhớ Tết năm con Rồng,chú về quê thắp hương mộ gia tộc Nội - Ngoại rồi đến Nghĩa trang Liệt sĩ Xã, gần hết buổi sáng : Đến trước mỗi ngôi mộ,trong chú hìện lên hình ảnh người nằm trong, có người chú nhớ rất rõ, có người chỉ hình dung...Tự nhiên như thấy bao người đã khuất đang đứng quanh mình...
    M-T-S giỏi lắm !
    Chú đang thức để tải ảnh đường hoa Đà Nẵng đây !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuối năm rồi đi thăm mộ trên nghĩa trang, chẳng có âm thanh gì ngoài tiếng Phi Lao hát, thấy lòng bình yên lắm. Nghe như mình thoát khỏi thế nhân trần tục, lòng trong sạch hơn và nghe tiếng cội nguồn trong tim mình réo gọi...

      Cảm ơn chú về những tấm hình, và khả năng thức khuya của chú. Hình đẹp lắm! Đẹp ở rất nhiều phía.

      Xóa
  2. M-T-S ơi, ảnh của con đây : "ĐƯỜNG HOA XUÂN ĐÀ NẴNG" chú mới chộp đó nhé ! Buồn...ngủ lắm rùi nên chưa cắt xén được ! Cấm chê đó nghen !"Bây giờ là 1 giờ 10 phút ngày 07-02-2013"đó.
    Khà khà...
    https://picasaweb.google.com/109042777334420211447/Ngay06Thang2Nam2013UONGHOAANANGTOI26TETCONRAN2013#

    Trả lờiXóa
  3. Nước mắt tràn rồi
    Nước mắt lăn bẽ bàng trôi theo ngày tháng cũ
    Quên hết được mất thắng thua trắng đen thực giả
    Gục đầu ngoan trên nấm mộ bao dung

    Cô đã cùng ba cô về Quãng Trị thăm lại mộ phẩn ông bà dòng tộc , cảm xúc trong cô cũng ngập tràn lòng thành kính và bồi hồi khi nghĩ đến thân phận con người ,nhưng cô kg viết được như con . Cô cũng nghĩ như chú Nguyễn Bình vậy < Con giỏi lắm ! >

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mới cách đây 3 hôm, con cũng đi Quảng Trị, ghé thăm mộ một người không biết mặt, bên bạn bè thâm tình của ông nội. Thấy hạnh phúc vì những người quanh mình sống có nghĩa có tình . Qua bao năm tháng, qua bao đời người thì vẫn không quên tình cảm, ân tình đó. Thế nên con mới được dịp đi làng Mai-Gio Linh giao lưu với một gia đình nhà giáo,được chuyện trò với những người hơn tuổi ba, tuổi mẹ suốt 6 tiếng đồng hồ. rồi thấy rằng mảnh đất Gio Linh có nhiều nhân tài quá, họ thật đáng trân trọng. Và tự dưng con thương những ai làm người, không hiểu vì sao nữa...

      Nghĩa trang ở đó rộng rãi hơn chỗ con, cát trắng hơn và gió cũng nhiều hơn nhưng lại ko có Phi Lao. Con có ngắt về 2 lá sim tím ở đó, và đang ép trong cuốn sổ thơ cũ kỹ của mình làm kỷ niệm.

      Lúc viết cmment này, khi ngày đang chớm nắng giữa mùa xuân Việt Nam. Tự nhiên con nghĩ đến cô, rồi nghĩ đến chị con, o dượng con và những người tha phương bên đó đã mấy mươi mùa với nhiều cảm xúc đã cũ, nhưng lúc nào cũng cồn cào và da diết, cảm xúc đó cứ đến bất chợt nhiều lần kể từ ngày con hiểu. Đôi khi mãnh liệt quá, một đứa ''ngang tàng'' như con, cũng im lặng mà ngắn dài nước mắt. Tiếng khóc câm nhiều khi bức bối muốn vỡ toang ra cho ồn ào hơn nhẹ nhõm hơn mà ko làm được. Con luôn có cảm tình đặc biệt với những người mang danh phận Việt Kiều trong một khía cạnh nào đó sâu hơn.

      Ngày 27 tết, lan man quá, mong cô thứ lỗi. Và chúc cô một mùa xuân trong trái tim.

      Xóa
    2. TRong một khía cạnh nào đó sâu hơn phải chăng là sự thấu hiểu nỗi niềm người xa xứ khi xuân về ,tết đến phải kg nhỏ ?
      Ngày 27 tết ,con thì ...lan man ......,cô thì lang thang từng trang blog để tìm chút không khí tết ,và để vơi nỗi buồn nhớ quê hương ,mấy hôm nay trời buồn quá con ơi ,mưa lam râm cả ngày ,sương mù bao phủ ......Sao lai mong cô thứ lỗi hè ! Nhỏ nầy !!!

      Xóa
  4. Tối qua chị đọc bài viết này, vừa xúc động, vừa nhiều việc (dọn dẹp chuẩn bị tết) chưa có viết lời gì hết. Đoạn tạo cảm xúc mạnh cho chị là đoạn cô Trang đã trích dẫn. Thèm cảm giác rảnh rang để viết cái gì đó cho ra hồn như thế. Sáng nay đến cơ quan sớm. Tranh thủ đi thăm bé và mọi người. Giờ thì vào việc thôi. Vui cả ngày nhé!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, em hiểu cái chuyện thèm rảnh rang để viết của chị rồi. Em thì đang thèm một mình lắm đây. Những ngày cuối năm rất nhiều cảm xúc, nhưng cái tánh cứ có người thì không thể nào phô bày ra con chữ được. Những khi muốn viết quá, đành rời rạc cảm xúc-ngắt quãng khi có người lượn qua lượn về. Móc nối thế nào mà thành ra như thế, chị cảm nhận được là em vui rồi. hé hé

      Đang cắt lá chuối làm bánh lọc cúng tất niên. Bỏ ngang vô thăm bà chị-rồi ra làm tiếp đây. hê hê
      Ngày vui nhé sư tỷ!

      Xóa
    2. Ê, chừa cho chị một mâm bánh lọc. Tối ngày cứ chọc mình mấy cái món Huế vậy trời!!! Chị ở xa... quá!!!

      Xóa
  5. Cô cũng mới về thăm bà nội ở..nghĩa trang vơi bao cảm xúc... Nhưng dòng chảy ấy cứ miên man không đừng để cô lắng lọc được như con.
    Mong nơi ấy bình an.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào cô những ngày giáp tết,

      Về những miên man quanh ở chốn bình yên đó, chắc cũng không cần một lời nào để nói thêm nữa cô nhỉ, đó là lời của trái tim. Con cảm ơn cô đã ghé thăm và chia sẻ trong những ngày bận rộn này.
      Mong cô tối yên an bên thềm năm mới cùng những thân ái và chân phương...

      Xóa
  6. "Vui buồn rồi cũng qua
    Thành bại rồi cũng bỏ
    Đến đây bàn tay trắng
    Trở về không vấn vương!..."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc chú năm mới sức khỏe và gia đình an vui...
      P.S: Năm mới cho cháu nợ lời chú, không đối lại thơ được...hé hé.

      Xóa