Tự nhiên thấy buồn giữa mùa xân
Tự nhiên thấy đắng vạn khôn cùng
Với tay thấy gió ngang qua cửa
Cho lòng man mác giữa hư không
Thế là hết rồi hết cả rồi
Ai đã phụ ai đã phụ ai
Phải là tôi giữa mùa xuân
Phải là anh giữa ngàn lần dấu yêu
Tôi lặng im người lặng im
Một vì sao chết buông mình tàn phai
Thế là hết,
và mùa đông
Làm sao giữ nổi lửa hồng trong nhau
Người tặng ta vạn lần đau
Ta dâng người kiếp mong manh úa tình
Thế là hết,
một hành trình
Tàn đêm ngồi hát một mình long đong.
Huế, 13.02.2013
HOÀI HẠ THẢO
Khai mau. Tự nhiên kia là gì!!!
Trả lờiXóaChả có giề, hê hê..
XóaLo giề ! Hết vơi lại đầy, hết đầy thì vơi !Khà khà...
Trả lờiXóaKhà khà...
XóaNgười phụ người rồi có phải không
Trả lờiXóaHoa đèn réo rắt bi ai lòng
Hương Giang hờ hững buồn con nước
Bến Ngự đêm buông thoảng hư không
.
Lòng chớm bước buồn ai vì ai
Vẳng tiếng xuân đưa mà đông cài
. Có còn không nhỉ tình tơ
Hỏi sao người nữ thả thơ tím buồn .............
Nặng lòng chẳng muốn thốt thưa
XóaTình xưa một kiếp lục bình mong manh
Hương Giang xô sóng chòng chành
Ngả nghiêng con nước say hồn tả tơi
Chẳng trách người chẳng trách ta
Đa đoan nên dạ dại khờ bướm mây
Xuân hồng vừa chớm đó đây
Tình ai ai thả chông chênh cạn mùa
Bữa ni ngày Tình Yêu, mần răng cứ rên rỉ "Ai đã phụ ai đã phụ ai" vậy nì? Đã vậy còn "Thế là hết rồi hết cả rồi". Buồn ơi là sầu!!!
Trả lờiXóaChẳng trách người chẳng trách ta
Trả lờiXóaĐa đoan nên dạ dại khờ bướm mây
Xuân hồng vừa chớm đó đây
Tình ai ai thả chông chênh cạn mùa
co sao nguoi lai ban long
nguoi say ong buom nguoi von trang non
dung trach hon gian chi ai
nguoi phu ta...
buoc hien ngang tren chon hong tran
ta lac buoc phieu bong noi chon cu...
minh ta sau ... hiu hat
buon lam chi
muon cau tho vuong van xoa tieng long