5 thg 8, 2013

LÓC CÓC LÓC CÓC

Buổi sáng ngủ mê man, tiếng nhạc Quang Dũng từ quán cafe bên dìu dặt đặt ta vào chập chờn mê mẩn. Đã từ rất lâu không được nghe lại một bài hát làm trái tim mê mị như vậy...
Soạn một cái tin nhắn cho một người bạn để bắt đầu ngày mới, Cảm thấy lóng ngóng chẳng biết phải làm gì tiếp theo trong khi bao nhiêu thứ đang chờ đợi. Là lười hay là không dám bắt đầu làm mới hay lấy lại chính mình của những ngày tháng cũ. 


Bỗng nhớ con đường đó, con đường với 2 hàng sim tím bát ngát và mộng mơ, giữa núi rừng chỉ có tiếng chim kêu, tiếng gió ngàn và những con khỉ chốc chốc lại chạy ra chạy vào. Nếu như ở đó cùng thêm một người bạn hợp gu nói chuyện sẽ chẳng bao giờ muốn về. Tự nhiên thèm lên con đường đó đến lạ, và nhất là khi mùa sim đang tới, Sim luôn là cả một ký ức đẹp của tuổi thơ. Ở ĐN 5 năm rồi mà đến năm nay mới biết có một con đường như thế, một ngọn núi như thế giữa thành phố này...

Đêm qua, tự nhiên thấy nhớ bé chích chòe (con của bạn), vậy là ko báo trước mà phi một mạch lên HK thăm gia đình bạn. Chơi trốn tìm một lúc, chuyện trò một lúc rồi lại phi về. Nhưng đó là những khoảnh khắc, những giây phút luôn luôn được trân quý trong cuộc đời này. Nhớ năm 2009, tất cả bọn mình chỉ là những đứa trẻ con, những đứa sinh viên còn bám áo mẹ bước ra phố thị đua chen. Năm 2009, mình qua trọ 2 bạn trú bão, 1 tuần ở đó với bao nhiêu buồn vui kỷ niệm với cả xóm. Để giờ đây, cũng là chốn cũ nhưng có thêm một thành viên mới, bé bỏng và đáng yêu, minh chứng cho mối tình của 2 bạn. Thật thiêng liêng và diệu kỳ.

Đêm qua, thăm chích chòe về cũng tạt ngang 1 chỗ bán sách dọc đường, và mất 30 phút nói chuyện với chị bán sách về một cuốn sách, cuốn Xách Ba Lô Lên Và Đi của Huyền Chip. Cuộc nói chuyện giữa những người chẳng quen biết trên một con đường đầy bụi bặm, giản đơn và bình dị vậy thôi, nhưng cũng thấy vui một niềm vui nhỏ nhoi và kỳ lạ...Bây giờ, nhắm mắt và nghĩ về những giản đơn như thế, nhỏ bé như thế, mình cũng thấy một trời thơ. Đẹp vô cùng!

Chẳng biết viết gì nữa, đành thôi...

7 nhận xét:

  1. Những cảm xúc vu vơ nói lên sự chân thành trong tính cách của một tâm hồn giàu tình cảm . Mong gặp con !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Call me, if you are in Vietnam.

      Xóa
    2. Cám ơn Anh Thư nha ! Cô cũng muốn hỏi vậy đó !
      Nhưng còn 5 tháng nữa mờ ! Biết đâu từ đây đến lúc đó ,nhỏ nớ còn đổi số phôn mấy lần nữa ! heheheh

      Xóa
    3. Đâm trúng chỗ vậy bà chị, tới đó tự nhiên tình cờ ta lượm được số nhau thôi mà, kakaka...
      Yên tâm đi cô Trang, con ghét những ai đổi số liên tục, thay số như thay áo lắm! hehehe

      Xóa
  2. Nhớ có lần ai đó đã nói"muốn chen vào giữa quá!..."
    Mình lớn rồi! liệu "chen "có được không đây?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. hí hí, chú nhớ dai quá, con chẳng nhớ gì cả.
      Liệu có vấn đề gì về đầu óc không nhỉ? hức

      Ngày vui vẻ!

      Xóa