21 thg 2, 2014

Nhà



Bạn nhắn, ra thăm Huế thôi, Huế lại lạnh rồi...
Và nhớ Huế, như nhớ mẹ, nhớ ba, như nhớ mái nhà. Nhớ âm ỉ trong những buổi chiều buồn ở thành phố này, như lâu lắm rồi không gặp Huế.
Tự nhiên gần đây, tim lúc nào cũng hướng về quê hương, nghĩ nhiều hơn về ba mẹ, về anh chị em và về những đứa cháu. Về sự mong manh của đời người...
Và ngày mai, bỏ làm, cùng một người bạn nữa, vượt đèo phi về nhà. Về thẳng nhà, không la cà đi đâu trên phố Huế nữa, không cafe, không dạo phố, không ghé bạn... Về để ăn một bữa cơm chiều, ngủ một giấc say và sớm mai lại lọ mò phi vào làm việc. Nhiều người sẽ nói điên, nhưng kệ thôi. Khi bạn còn sức trẻ, còn nhiệt huyết, hãy tranh thủ thời gian về thăm nhà. Biết đâu, một ngày thức dậy, thấy nhà đã xa hơn, và khác xưa hơn... Khi đó, có muốn về, muốn gặp cũng khó.
Ở trọ bao nhiêu năm, xa nhà bao nhiêu năm, mà bây giờ cảm giác trước khi về nhà cũng không thay đổi. Lúc nào cũng mong ngóng đến không ngủ được, rộn ràng đến ngập tim.
Hôm qua mong về, ngồi buồn viết vài câu:
''Mạ trong dáng Huế quê hương
Huế trong dáng mạ chịu thương suốt đời''
Một bạn ở SG xem được, thấy trong inbox có tin: ''Nhớ Huế quá m ơi''. Ta thương bạn ở xa, nhớ mà không về được, khắc khoải mãi trong tim. Thôi ta về, gom ít gió quê hương, gởi vô SG nắng cháy cùng chân tình này.
Mai, sẽ theo con xe lên đèo. Chụp một tấm hình phiêu bạt...

Đà Nẵng, 21.02.2014

2 nhận xét:

  1. Chào bạn ! Mình có nhà mới ,mời bạn sang chơi !
    Nhà của bạn ấm áp lắm

    Trả lờiXóa
  2. Về đi ...để tìm thấy hơi ấm của bếp lữa và nhất là hơi ấm của đôi bàn tay mẹ!...về đi ! khi còn có thể...

    Trả lờiXóa