12 thg 1, 2015

KHÔNG ĐỀ 0

Người con gái uống rượu nặng và say
Ai cũng cho đó là hư hỏng
Người con gái chẳng hể bật khóc
Nghe một bài hát buồn cắn dập đôi môi

Thành phố đã chứa chấp mình nhiều rồi
Sao bây giờ đến cả cái rùng mình cũng cần giấu diếm
Đến nụ cười cũng có phần tiết kiệm
Riêng tiếng thở dài lại cần một ai đó lắng nghe...

Người con gái bỏ trốn phố phường và về với lũy tre
Chẳng thể tìm thấy bình yên nhưng đủ có không gian riêng để lòng mình lắng lại
Nhìn nhận rằng người đó là xa mãi
Vẫn thắc thõm lòng mình muốn nói một lời yêu

Tập quên những sớm chiều buồn hiu
Ngồi ôm gương mặt người ở trong tưởng tượng
Gương mặt vẫn xương gầy và đầy nếp nhăn khi người nhíu mày suy nghĩ
Và đôi mắt buồn chứa đầy những lời quấn quýt yêu đương

Vì người chỉ còn lại tình thương
Bờ ngực đó chẳng còn dành riêng cho mình nữa
Khi người không còn là điểm tựa
Biết lấy gì để khỏa lấp được nỗi nhớ nhung

Kể cả trong phút vui tột cùng
Vẫn bất thần nhận ra một giây mình đi lạc
Người con gái ngồi trong quán bar và cười đùa cùng với nhiều người khác
Thấy cuộc tình nào trôi trên tiếng nhạc luênh loang...

10.01.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét