Lật mãi một trang nhật ký chẳng sang trang
Để Về Nghe Gió Kể
lên vai xõa nồng nàn
Cây Kơ Nia hình gì
Còn không biết
Lần giở mãi
sử thi Đam San
Còn không thuộc
Ngày 28 tháng 06 viết vụng về: Ta nhớ Tây
Nguyên
Rồi vẽ luênh loang lên thời gian câu nói: ''trong gùi của người bản xứ
chứa rất nhiều điều thú vị''
Ô hay thiệt lạ
Hay tại con đường đất đỏ
biết viết lên trái tim mình nhiều nốt nhạc
Hay tại những mặt người lúc xa thì
nhớ lúc gần lại càng nhớ thêm
Biết khi nào thôi mong về nghe gió
kể
Tháng sáu mong bạn
Lời hát quen ngập đầy căn phòng trống trải mỗi
chiều không có mưa
Về đi ta, tiếng giục trong lòng rộn rã
Về đi ta, tiếng giục trong lòng rộn rã
Để gió kể cho nghe nhịp ngày ở nơi mà khi đến sẽ được đợi
chờ thích thú bằng 17 giờ chòng chành
Hít no nê
Hương vùng cao trên
tóc
Lòng sẽ rung như nhạc
Tim bật lời tự do
Yêu dập dồn nhưng chưa
bao giờ thừa thải
Ta làm thân cỏ dại
Say bốn mùa thênh thang
Hát lên ta
nhớ đại ngàn.
Huế, Tháng 6/2013
Kết đoạn này quá:
Trả lờiXóa"Yêu dập dồn nhưng chưa bao giờ thừa thải
Ta làm thân cỏ dại
Say bốn mùa thênh thang
Hát lên ta nhớ đại ngàn"
Kết rồi thì răng?
XóaHát lên khi lòng quá buồn !
Trả lờiXóaHát cho vơi nỗi nhớ !!!
Nghe thảm quá cô nỡ, hức!
XóaRể cây Kơ nia thì dài
Trả lờiXóachỉ uống nước nguồn miền Bắc
lá kơ nia che ngực em,lại che lưng Mẹ
để đêm về Mì Tôm Sống nhớ đât đỏ Tây Nguyên !
Ôi zồi, thơ chú Bình thì tụi con đành bó tay
XóaQua nhà này mát quá!
Trả lờiXóaQua nhà cô .........no bụng ! hehehehe
Trả lờiXóaNhà cô toàn tóp mở với cơm hến...
Xóa"...Ta làm thân cỏ dại
Trả lờiXóaSay bốn mùa thênh thang..."
Cái con bé này!!! sao cứ dành của chú?
Con có giành đâu, chú cứ tự do say đi ạ! hehe
Xóa